*

Loc Nguyen"s Homepage


*

TỰASáng tác là thiên chức người nghệ sỹ, như tằm cần nhả tơ dẫu vậy tôi chưa chú ý đến, thiên chức này tưởng chừng khôn xiết mờ nphân tử phải tập thơ vẫn không được đặt tên. Tôi làm cho thơ vì chưng xúc cảm, bởi tình thân thơ ca, do “góc nhìn sáu tám đơn côi, chẳng sao cụ được tín đồ ơi nỗi lòng”, mặc dù sao, qua muôn ngả nhưng với tình thân dẫn lối, sau cuối cũng trnghỉ ngơi về với “muối bột mặn gừng cay”.Cảm ơn đã gọi tập thơhttp://laichuadatten.csmaritimo-online.comNguyễn Phước Lộc2010 - 2011

MỤC LỤC

◦◦◊◦◦

LẠI LÀM THƠ (Tặng Ngay Như Anh) (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Anh tưởng mình ngưng có tác dụng thơ từ tương đối lâu lắmMột đời bạn dẫu được mấy câu hayMà hệ quả vương theoNlỗi mây uẩn một ngày không tồn tại nắng và nóng.Em lao vào lòng anh nlỗi chân mèo vào đêm tốiCâu thơ bùng lênQue diêm cháy kiệt cùng phạm buốt cả ngón tay.Gương mặt em tròn như vành nguyệtNên anh ngỡ như yêu thương em từ khóa lâu lắmNgày biết ngửa mặt chú ý trăng viết nhăng nhkhông nhiều đa số câu thơ tình lề mề dạiLối hoang đường thấp thoáng nhẵn giai nhânKhông! Vạn lần không!Em hiện hữu nlỗi tờ “pây-pơ” anh vậy đọcBờ môi tươi đến son phấn thứa hẹn thòNhư ánh tìm chớp tự thời cổ đạiHóa xương Long hoa đỏ cát miền trung.

Bạn đang xem: Chuyện thật chưa đặt tên

◦◦◊◦◦

GẠCH GÕ (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Em vẫn thường xuyên gót giầy cồm cộpHỗn loàn lòng anh buổi new gặp mặt nhauXin em đừng bước thêm những nữaGạch gõ bao lần lộn lạo quà thau.Ta yêu em có phải là yêu thương thật?Em chú ý ta có phải thật thờ ơ!Gạch đá lẫn nhau gồm gì vui đâu nhỉ!Em không cười anh chẳng thiết làm cho thơ.Anh vẽ bài bác thơ bao gồm chiến thuyền nhỏ xíu tẹoCó em ngồi môi đôi mắt đẩy đong đưaGạch đá trong trái tim đổ kè sông chất đốngEm nhẹ nhàng túa hết cả xiêm y.Anh viết bài bác thơ với thương hiệu “gạch ốp gõ”Bởi vị tín đồ gạch men đá cũng mang tênAnh vẫn ngóng bước em qua từng chiều nhỏGạch gõ nói rằng em vẫn làm việc xung quanh phía trên.

◦◦◊◦◦

TIẾNG ĐÀN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) Phải bạn đang vứt ta điTiếng đàn khôn xiết nđính gồm gì nhưng vui Cọng dây lan mang đến chân trờiTiếng lũ như phân tử nước tránh ngóng thô. Em nghiêng ngó em trầm trồTiếng bầy hô hét nhỏng vồ không gian Dây nhọ mặt người dây dngơi nghỉ gànTiếng bầy hất cẳng muôn vàn mơ mộng. Tiếng đàn hạ giọng ơ hờNửa là thương thơm lưu giữ nửa vờ vịt yêu thương Xuân hoa khohình ảnh khắc nngơi nghỉ liều...Mùa đông chưa tắt còn các tuyết cất cánh. Dây nào vào trẻo thơ ngâyDây nào kim cương vọt càng nhỏ xíu rộc rạc thêm Tiếng bầy chuốt lại cho mềmAnh thơm đôi má diệu hiền của ai. Tiếng bọn luẩn quẩn đâu đâyTiếng em tiếng guốc trộn đầy lối đi Lần tay mngơi nghỉ ánh tà huyTiếng lũ toá nốt chiếc khuy sau cuối.

◦◦◊◦◦

BIỆT TĂMChiều nay làng mạc đạo mất tích hơiVì em lén chúa để rong chơiChúa bi thiết đến độ ko thèm khócĐể nắng và nóng va chiều phủ lóe xanh.

◦◦◊◦◦

ÁO EM MÀU GÌ ANH KHÔNG NHỚEm còn thừa nhận diện được ta sao?Nhưng đừng kể cthị xã lưu giữ thương thơm nhauỪ thôi đẩy tuốt vào dĩ vãngKhẽ chạm nghiêng bản thân nhiều lách lau.Xanh đỏ tím quà lơ lẳng lắmEm giữ dùm anh vỏ hộp cây viết màuQuá khứ đọng trải đầy trang giấy trắngAnh vẽ giờ chiều ta cùng mọi người trong nhà...Áo em màu gì anh ko nhớThôi đành nhằm trống chỗ gồm em.

◦◦◊◦◦

NGỐCNgười sẽ theo ck xa lơ lắcBài vnạp năng lượng một đoạn chấm ngang xươngEm vốn xem ta là thằng ngốcĐã lỡ bên nhau một phần đường.

◦◦◊◦◦

LUNG TUNG LỘN XỘNMàu tím Păng-xê nửa chừng nghe ngái ngủEm tan khoảng thủng thỉnh thân vườn hoaNgắt vị trí này thấgiống ý mà lại ái ngạiTóc ko lâu năm em để nthêm đến qua.Em đứng bên kia, đường không đông lắmXe chạy vù vù chưa bao giờ là aiEm ý muốn chũm tay một fan xa lạThí nghiệm thân đời một cuộc nhân duyên.Sông chẳng là sâu sao cầu vẫn bắcCho khoảng tầm con đường về em cong cớn anhMột chốt băng ngang tín hiệu đèn xanh rồi đỏKhoảng lặng giữa đời cũng lắm bon chen.Em hát bài bác ca cha năm sáu bảyTxuất xắc lời bằng nhịp đếm chân phươngNlỗi đứa tphải chăng thơ chẳng bi thiết học tập nóiSuốt đời chả phệ chũm nhưng vui.Anh viết bài bác thơ lộn xộn lộn xộnVần điệu cho vô máy tính xách tayMột sớm sớm mai chạy theo bạn đẹpMáy tính đậy đầu để nắng nóng hong thơ.

◦◦◊◦◦

EM HỈEm vẫn tồn tại ghi nhớ đến ta sao!Cứ đọng tưởng xa xưa cthị xã khoảng phàoEm hỉ! vẫn còn đó tương đối đèm đẹpAnh thì hơ hểnh trái tim thơ.

◦◦◊◦◦

NGÀY MAINgày mai nếu nắng nóng còn không tắtThì đã chờ bạn khu vực trơn râmNgày mai nếu như mưa còn đổ xuốngTa sẽ do người thả rông thơNgày mai nếu như gió còn đổi hướngTa vẫn vì chưng người vững vàng dạ yêuNgày mai ví như xanh trôi vào mộngTa sẽ do fan níu áng mây.

◦◦◊◦◦

YÊU NGƯỜI NHỎ TUỔI (bộ quà tặng kèm theo Kiều Tiên)Anh mong gặp em ôn bài bác thơ sẽ tặngTừng câu từng chữ thấy nhưng thươngMàu mực không pnhì mà lại tình đổ xuốngAnh thót lòng nlỗi xe dốc không pkhô giòn.Anh muốn gặp mặt em ôn ngày xưa mon cũĐếm lằn nhnạp năng lượng bên trên khóe đôi mắt giai nhânEm gồm khứng yêu thương tín đồ nhỏ dại tuổi?Anh ngả lòng mình nũng nịu để... lần khân.Anh miết bờ môi cà không còn vệt thời gianTrên đuôi đôi mắt nhọc tập nhằn em ngày ngày rong ruổiBánh xe pháo mấy vòng em tảo cả chiều rét hổiLặn lội thân cò chấm mút ít cthị trấn đen đủi may.Bỏ lại sau sống lưng đời hay lắm chuyệnVào địa đàng anh tháo áo mang đến emBao nhiêu white trẻo anh xây thành cây bút thápLộng gió ru hời – tút ít tkhông nhiều đứng ôm em.

◦◦◊◦◦

BẬT NGỬA (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Sao người nào cũng đam mê cắt xé vầng trăngĐể làm cho câu liêm, nét mày, nón ai nghiêng đọngVà linch tinch đủ thứTrăng viễn vông chế giễu mỉm cười rung rinh nướcĐiều hư vô khổ lụy bao ngườiQuả nhẵn tảo tròn nkhiến ngây dở hơi dạiTình trong say mê tưởng ai ý muốn đem trăng không?Nỗi bi thảm giấu ngơi nghỉ trong tim trào thành nước mắtÔ hay mới biết!Nước mắt cùng rượu, à ko, say new phảiLà trang bị mau khô duy nhất.Tượng Phật vào chùa khu đất nẻ đúc lênQua bao tháng rộng lớn năm dàiHương sương thế gian khóa lên huyền thoạiChính lòng fan – điểm tựa của linh thiêng.Chúa giáng sinh rồi lại phục sinhXoay một vòng sinc tử vẫn nguim vẹn hình hàiVẫn đầy đủ tình thân cùng với chúng sinh trắc nếtHơn nhị nghìn năm vừa qua không có bất kì ai thắc mắcNhưng vướng mắc làm gì!Khi tình cảm là vấn đề vĩnh cữu.

◦◦◊◦◦

CHỈ MỚI ĐÂY THÔIChỉ vừa mới đây thôi nửa đoạn đườngLòng còn vương vãi mãi đoạn bi thảm thươngLàm sao vừa sức mà thừa nhận bướcSao trời nhòe nhoẹt ướt đôi mắt trong.

◦◦◊◦◦

QUYỀN QUYẾT ILy rượu ngọt ngào và lắng đọng má phấn sóng sánhBảo tìm sao bởi đôi mắt sắc đẹp dao cauKhông thủ quyền dù tinc dẫu vậy em thừa hiểuNụ hôn là cố gắng đnóng vô songLâm nguy chẳng sợ hãi – dũng khí anh hùng bong bóng xì khá.Mê Tung bộ dẫu độc bộ thiên hạCách chéo cánh nữ tính em thách Hoắc lão sư“ngựa chiến vững cầu cứng”, cương cứng mãnh cũng phải xìuChỏ tấn công sao bằng khốc liệt buổi chia tay.Lục Hợp quyền tinc vi hóa trang (1)Nội ngoại vào xung quanh lếu loạn cthị trấn phù hợp tanQuyền xuất từ eo mẩn mê sống lưng ong thắt đáyTiên phân phát chế nhân – mắc cỡ ngùng sao công ty độngHậu vạc chế nhân – tâm địa lũ bà té ba ngã bảyĐường trực tiếp đi vào lạnh nhạt ngăn trởĐường cong vằn vèo lại càng xa.Ngu ngơ vụng về, lúng ta lúng túngBốn lạng thành dẹp lép dưới nngu cânThụ lực không bẻ hoành lực (1)Mà đã làm cho nhức mình.“Xuất kỳ bất ý” – bài xích như thế nào em cũng bắt“Công kỳ vô bị” – chỗ nào hoa cũng đều có gaiKỳ thiết yếu phân hai – ngực mông hoa hoa cả mắtCửa trước cửa sau – làm sao nhưng dẫn dụ.-(1) Một số thuật ngữ võ học tập có trong tiểu tmáu võ hiệp “Phi Hồ Ngoại Truyện” của tác gia Kim Dung.

◦◦◊◦◦

TÌNH QUÂNChim chích loẹt lòe gấp cất cánh về xây tổLàm chuyện ngược đời – nên tìm trước tình quânTổ ấm thiếu hụt Đấng mày râu như miếu lạnh lẽo chùa hoang.Em ngoản ngoẻn cười chính thị “Y năm” (1)Đàn ông nhỏng con nít bắt buộc chămThích các loại bánh kẹo đường pyếu, ngọt ngào nhan sắcBảo vó ngựa nghỉ chân nlỗi thác đổ đừng tuôn.-(1) Khóa Y5 Đại học tập Y Dược.

◦◦◊◦◦

NỖI NIỀM THÚY VÂN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) Mấy trăm năm mãi tiến công cờKiều Kyên giăng mắc ngờ vực đến Vân Thế thì đem quách mang đến xongGánh ông xã nhỏ chị lép phần mang lại em. Mười năm dò ra giang hồChị thì sống trọn phần nhiều tiếng bi thiết vui Cũng là cạn hết kiếp ngườiCũng là hỉ hả một đời bi hoan. Còn em gối phượng chăn uống loanNgười đời mỉm cười nụ phúc phần ttách đến Hiểu gì? Tất bật nhanh chóng trưa!Đêm đêm ôm côn trùng tơ vượt bạn ta Cùng thông thường một phận đàn bàSao em ngao ngán đông đảo tiếng trống không Chị giành sắc sảo khôn ngoanBao nhiêu vô vị đổ vào mang lại em Rửa nhà, quét nhà bếp, làm bếp canhCmặt hàng Klặng phưỡn bụng ngã cành lnạp năng lượng ra Rồi thì ngâm ngđộ ẩm ngâm ngaBài thơ thề hứa hẹn sẽ ncon kê màu sắc men. Mấy trăm năm vạn nỗi niềmCuộc cờ chị mãi vầy dulặng rối bời? Thế thì lấy quách cho xuôiEm xin trả lại gánh đời đã có.-(*) Bài thơ được cảm xúc tự truyện nlắp của một bên văn pngóng tác Việc đánh cờ thân Thúy Kiều với Kim Trọng.

◦◦◊◦◦

HÀO KHÁCH TRUYỆNBuổi Lâm Xung thông đồng Tiều CáiChính nghĩa liên minh có khác gì ma quỷ liên minhPhản khách hàng thành nhà nói thế nào cho xuôi đượcNếu mưu Ngô Dụng không thànhNếu Lâm Xung không duy trì lòng trượng nghĩaNếu Tiều Cái không xui quỷ thần ghen ghétThì làm sao Tống Giang klỗi chiếm phần ngọn cờ “Hành Đạo Thế Thiên”.“Khoan dung kẻ vô đạo là cái cường của người quân tửChết nhưng mà không sợ là loại cường của kẻ anh hùng” (1)Lâm Xung chạnh xót thương thơm bạn cùng khốnNgười chẳng vẫn trung ương lập đầu danh trạngNên ttránh đến không bị tiêu diệt sinh sống sa trườngĐược trsinh hoạt về đất chị em với nguyên ổn mhình ảnh hình hàiTrước Tiểu Toàn Phong nhún nhường bản thân khiêm hạNên cả đời chẳng vấp ngã ngựa sẩy chân.Trọng nghĩa khinc tài, coi vương số đông cỏ rácTiểu Toàn Phong cất chấp kẻ anh hùngVà cả ác nhânNhập nhằng white đenSao mắt bạn ko sáng sủa thêm chút ít nữaĐể biết rằng giữa lẫn lộn thị phiGiữ trung đó là điều không hẳn dễChống dục lạc bên trongChống sai lệch bên ngoàiNgười bồng bột chàng, đắng cay trăm bề.Ngọc Tỳ Hưu khu đất bắcMà xử câu hỏi không tinhCả nể bao phen rầy thẩm tra dăm bảy thángLòng dạ đảng cướp tất cả bao giờ được sáng sủa trong!Nuôi tè Ất bao năm Hơn nữa ngờ vựcThì tin vợ đốn tớ hư là điều dễ nắm bắt.Tài hoa mà lại sắt đáTừ knghiền prúc nhưng Yến Tkhô hanh bước ra thiết yếu diện sảnh khấuGiữa ầm ào biển khơi độngNlỗi thuyền cưỡi sóng nhấp nhôRồi thênh thang biển khơi lặngNgắm khía cạnh ttách tăng lên và giảm xuống thân thong dongKhi vai chủ yếu – Ngọc Kỳ Lân sẽ bị tiêu diệt chìm.-(1) Tác gia Học đưa Nguyễn Hiến Lê vẫn nhắc về đạo Trung Dung trong tác phđộ ẩm Sử China - phần 1 cmùi hương 1 Khối Nước Trung Hoa (trang 11): “Khoan nhu mà dạy tha sản phẩm kẻ vô đạo, chính là mẫu cường của tín đồ phái nam, quân tử Từ đó. Nằm trên áo tiếp giáp, binch khí, chết mà lại không sợ, đó là dòng cường của người bắc, kẻ anh hùng theo đó”.

◦◦◊◦◦

EM NÈEm nè, mình đã gặp gỡ nhau chưa?Chỉ thấy lòng hoang kiến cỏ đùaEm bước hồn nhiên nlỗi trước đó chưa từng hẹnVà cố gắng mặt đường loang nắng tư mùa.Em nè, mút dịu chút cà phêNgọt đắng đầu môi đa số hứa thềGặp nhau tí chút đừng nhung nhớCái nết đa tình tiến công “chít” đi!Em nnai lưng, thỏ thẻ chút Anh vănLúng liêng cặp mắt gái ý muốn chồngThôi thì nói phứt mang lại dễ dàng hiểuTiếng Việt trao nhau đầy đủ mặn nồng.Em ntrần, khuấy mãi bọt bong bóng lòng anhĐắn đo thương lưu giữ lại ngập trànĐêm qua bạo gởi em tin nhắnHồi âm sóng vỗ hóng đá gành.Em nè, khoác niệm mang đến trang giấyGiãi bày một khúc tốt tình caNgười đâu mà lại hèn như nhỏ thỏNgại ngùng xa rung lắc cthị trấn vu vơ.Em nè, năm tứ ba nhị một...Đừng tính đưa ra nhiều cthị xã được thuaVí tất cả yêu anh nhưng suy nghĩ ngợiTha thiết từng nào cũng bởi thừa.

◦◦◊◦◦

NGỐC NGHẾCH (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Anh biết bản thân ncội nghếch lắmKhi viết bài bác thơ gởi mang lại thinh lặngGặm nhắm bi đát vuiCon chuột chùi quanh quẩn nẻo nai lưng aiỪ cố gắng đài gương vỡ vạc vụnMỗi mhình ảnh còn tán nhan sắc phổ câu thơEm trượt cầu vồng chới cùng với giấc anh mơMây trắng ndở hơi năm thành cụt ngũn.Csản phẩm ngốc ơi!Giữa gót giầy cùng emAnh chọn ai?Em khắt khe nlỗi muôn nlẩn thẩn prúc nữNém nhẹm bạn bản thân yêu thương thân muôn vạn hồ nước đồTình ý bé bạn là xích đưa của nhân duyênVì gót giày anh bắt đầu yêu emSao em bắt anh đen bạc ân nhân của mình?

◦◦◊◦◦

DỤ DỖ (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Mười dặm hồng trần loại xuôi nước lãTrái khu đất ơi, nữ giới chớ chuyển phiên nữaQuán cóc ven con đường đuối ngọt dừa tươiTa hy vọng ngắm nữ một thời gian nhằm nhưng vuiTriệu tỷ năm qua người yêu không nói xiếtCỏ cây còn luyến áiHà huống loại tín đồ vốn nhiều cảm đa mangĐừng! sao thanh nữ cấp thếNgồi một chút ít thôiMát ngọt dừa tươiNàng nhưng mà luân chuyển, gã thời hạn vô tình sẽ chớp mắtBiến ta thành cat bụi của trăm nămMối tình đê mê đang lọt vào túi của áo hắn thôi.Mười dặm hồng è bi hoan li hợpChưa đầy một cốc nước cốt dừa tươiCảm tạ tình cánh mày râu nhân duyên mấy hớp...Ta đứng quan sát xuôiChỉ thấy white ttách sương muối hạt cất cánh...

◦◦◊◦◦

NGÀY EM TỐT NGHIỆPNgười đứng chân nhỏ nhắn cười mum múpBốn năm như là một giấc mơBiết rứa ngày xưa bản thân quăng quật họcĐợi cô bé đứng lớp để ghi tênThưa “cô”! “Em” vốn si mê đùa lạTrận cười mang lại sáng chả thấy vuiHào khí nghiêng ttránh trong bia bọtBờ môi rạn nứt dòng thanh khô taoKhông biết rằng “cô” dạy đông đảo gìCái gì cũng được miễn là “cô”“Em” hy vọng chú ý vào vào ngực áoTim “cô” có thể đỏ như má đào.

Xem thêm:

◦◦◊◦◦

MANDOLIN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) (Lệch cả cung bọn lời ca không thỏa Ngả phím tài hoa má mịn thơm thơm)Bàn tay réo rắt đèn rubi chao đảoNgả nghiêng cthị trấn tình nắng nóng tắt vì chưng mưaEm có yêu anh chớ rung nhiều nữaHạt tóc rơi đầy ai nhặt tối xưaAi nhặt đêm ni hầu như chiều u uẩnDuyên ổn lặn vào vạt áo thêu hoaTrố mắt ngày thu lũ luân phiên nhỏ vụAnh là con nít trót đam mêTrẻ nít đứa như thế nào chẳng mê mệt chơiLeo lẻo giờ đồng hồ bọn tàu chạy ngược xuôiAnh rông xua mãi vào vô tậnEm ngồi bí quyết một cánh tay thôiEm ngồi bí quyết 1 cánh tay thôiMà chả nhìn anh liếc một lờiMây nước vô tình giăng trước mặtCó gì nhỏng 1 vách vô minhCó gì như một vách ngăn vô minhHay thiết yếu lòng ta ngnạp năng lượng trsinh hoạt mìnhEm là tiên phái nữ tiệm è gianTa vốn phàm phu giữa chợ gànTa vốn phàm phu thêm tục tửKhông dưng cài đặt buộc phải một viên buồnCứ tưởng nung quà trong lửa đỏVàng rã như vậy sự phù vân.

◦◦◊◦◦

CHỚMMình xa nhau nửa mùa hoa đương nụChưa bảng lảng chiều còn chưa kịp giờ ong vekhi môi thơm còn bẽn lẽn nốt ruồi hèCánh phượng bùng, rực cháy cả tàng câyMình hôn nhau Khi tay còn không ấmMùi rạ rơm như thốt cả giờ cườiCây nnóng vươn mình Tiên Dung mỉm cười ngặt nghẽoĐất nước trằn truồng Đồng Tử hát bao gồm khí caChính khí ca là snóng gầm chớp lóeLà lụa Hà Đông trải nắng và nóng lợp quê mìnhLà tiết tan về tyên ổn phù sa ngầu đỏLoang thắm hồng đào nước đôi mắt Mỵ Châu rơi.

◦◦◊◦◦

TÌNH LÀ DÂY OAN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Chưa qua rất nhiều lần yêu tung vỡSao tường được nỗi thương tâmCủa bạn tình phụKhi nước mắt ngỡ chỉ còn tí tẹoVẫn đầy đủ mặn mà lại một bể yêu quý.Ai có bảo tình là dây oanNhững tiếng nói vu vơ bi thương cười lăm lắmNào ngờ run đen đủi mang đến phần nhiều kẻ làm thơNghiệp cphía trót sở hữu ai khờ ai dạiMà dở người mà lại khờ xăng lửa va nhau.Giai nhân ơi!Ta dỡ truồng ra nhá(Cởi thật đấy!)Đừng bịt mặtĐừng xoay đi nơi khácHãy quan sát vào tnóng gương xương thịtĐối diện chính nữ trên thân thể phái nam nhiĐể nhận chân huệ yêu thương vốn đo bằng sự sốngBằng tương đối thngơi nghỉ phập phồng mướt đuổi mồ hôiBằng vòng tay ban tặngHạt như là nẩy mầm thừa ngoài trầm luânkhi sự sống không còn – hoa cơ héo rủHương tình cảm tan loãng nhỏng chưa tồn tại bao giờ.

◦◦◊◦◦

SƯ ĐA TÌNHI. Giai nhân mỹ lung linh miềuĐi qua để lại mùi hương liều đến sư Làm liều? Sư gồm dám ư?Giai nhân toá áo ngất ngư cọng hành Cũng là xương Trắng ngày tiết tanhSao sư bịn rịn chẳng đành bỏ quên? Lời thề giữ giới hớ hênhGiật mình sư biết là bản thân chàng.II.Người đẹp nhất buông tình sao thương lạTiểu cười đớp cần dòng lao xaoMấy bận trăng cào bên trên mái nócNỗi buồn xé đứt một đoạn ganSư ông văng mạng cầu vô cùng thoátCrúc đái quá cơ nốc rượu vàoNgười đẹp nhất mơ hồ nước cất cánh trong mắtNlỗi liễu làm sao xưa trong sách xưa.

◦◦◊◦◦

TÂY NGUYÊN SẮCTiếng cồng chiêng âm bố rền rĩGọi ma rừng xó núi hát đồng caCó điệu knhát mồi nhử lả cha laCó đánh nữ domain authority nâu vú tròn trinch trĩnh.

◦◦◊◦◦

BÍ QUYẾT (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) Có lần em bảo với tôiMùi hương dạ lý cho người say nhau Em ơi hoa đang nhạt màuMười năm thi hứng đổ vào ttránh thơm Dốc lòng viết non bài xích thơMới thương tàn nguyệt câu hò đứt tương đối Bút rơi giọt mực đen thùiÝ tình không tận ngọt bùi không chảy Em ơi trăng vẫn tồn tại vàngMùi mùi hương dạ lý vẫn sững sờ đêm Lời ca chưa tắt anh đènCon tằm ko bị tiêu diệt tơ gắn kết trên đây Những lời sáo rỗng xưa nayThơ ảm đạm không vững chắc có tác dụng đầy tình thân Lời thề không chắc hẳn nói liềuThơ vui không Chắn chắn như diều đứt dây Canh tân cách tân bạn bè hầyKhỏng khư hoài cổ càng bè đảng hầy rộng Lơi kkhá con cá chép thờn bơnLàm thơ nhỏng thể bướm vờn cánh hoa Đột nhiên nổi hứng ta bàGiữa mặt đường đứng hát cuồng ca đôi bài bác...-(*) Bài thơ còn mang tên khác là “Dạ lý hương”.

◦◦◊◦◦

TÌNH YÊU THÁNH THIỆN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )I.Anh gặp em vào buổi chiều y họcNhà thầy Hùng cây cối mọc tùm lumCon chim hữu tình bay vào dĩ vãngBỗng trở lại gáy hót te teVậy là yêu!Ô xuất xắc giữa ttách cao biển lớn rộngNhà thầy thành hải hòn đảo thần tiênCó suối tuôn cho dù đậy thơ mộngVài nhỏ rùa lphưỡn mphưỡn đi chơiNứt tuyển mộ hồn ma hợp tác thân mật:“Cô thanh nữ nhìn kỹ rất là xinh!”Xin cúi lạy trời cao câu thơ ngày ấyChẳng phải do yêu thương, chẳng nên nhân duyênChẳng cầu sở học tập vào thunghỉ ngơi thiếu thờiNhỏng kiếm khách vô danh quên béng thương hiệu họMột lần rẽ nước thân hỏng khôngGọt lớp vỏ nai lưng tục của thánh thiện tình yêu.II.Anh đắn đo thân tình thân với prúc nữAi đáng yêu hơnAnh chỉ biết rằng khó bóc đàn bà với tình yêuVì bọn chúng là người mẹ sinc đôiGiống nhau lắm nhưng lại đâu phải chỉ một tín đồ.

◦◦◊◦◦

LẠ LÙNGTruyện Kiều mang lại vượt kỳ lạ lùngĐến giờ đồng hồ vẫn đang còn fan yêuMột chiều ngang nhiên ướm thửTrăm năm – loại chớp làn miHài văn Kyên Trọng xanh rìCho Kiều bất chợt cắn đôi môiCho người ở phương xa lạRắp trọng tâm nối lại dây đànGiác Duyên đi chợ new vềBán bùa tình chị duim emCho Kyên ổn sinh sống bằng hai mặtChân trọng tâm biết ở trong phần nào?Ai bạn vị quốc vong thânPhải ra giọng điệu mê say tiềnTố Nlỗi ca thán “dư niên hậu”Một lời cảm thán đến thôiĐâu mong muốn cõi trần khóc mìnhDây lũ bao gồm nối bạn ơiChẳng qua có một giờ mỉm cười.

◦◦◊◦◦

THỐNG KÊ (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Ta thống kê lại vào một lần nói chuyệnNụ cười cợt bên trên môi tắt/mlàm việc mấy lầnNlỗi gió đại nngu đi qua sa mạcNụ hôn còn quăng quật lửng khách hành hương thơm.Ta những thống kê hầu hết các cụ ông cụ bà xuôi tay nhắm mắtCon con cháu vây xung quanh sụt sùi nước mắtVẫn biết bạn bản thân yêu thương hơn nhiều kẻ yêu bản thân.Ta mang mẫu mã một ndại trong muôn triệu cặp tmùi hương nhauCũng đầy đủ biết rằngNghịch cảnh đời hay trao đổi mộng mị mến.Ai thống kê từng nào là cao ốcĐinc găm vào mắtKẻ mù lòa phòng gậy giữa nhân gianĐo lường lợi tức đầu tư cùng với độ cao.Hệ số đối sánh âm khí và dương khí đắp đổiThông kê nỗi ai oán vẫn biết được niềm vui.

◦◦◊◦◦

NGỘ NHẬN (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Em hãy hát bài bác ca ngộ nhậnTính tình tình tính tinhNgộ dấn trong lòng ngộ dìm khnạp năng lượng tayLá tà tà lá laNgộ dìm một ngày vong mệnh cuống hoaNgộ thừa nhận ta-người khác hoàn toàn lâm lyEm gồm hát bài xích ca cũ xì cũ ríchNhnóng nháp từng lời, nuốt giữa trung tâm tưƠ vậy thời hạn gồm Lúc ngắt quãngNhịp phách đi theo đúng mốt hotline làNgộ thừa nhận rằng mình hiểu ý tín đồ xưaNgười thương nhau không trọn một con đườngXe qua đầy lễ vậtNgộ dìm thánh thần vẫn xót thươngChiến tma lanh vốn bất tườngXương ngày tiết mình phân bón quê hươngCây sinch nỗi ảm đạm lơ lửngNgười sau gỡ xuống vẫn không xongXin cúi đầu buông lời ngộ nhậnNhưng ngộ thừa nhận là gì? Quá đỗi mông lung!

◦◦◊◦◦

THÁN HOA CẢM TÁC (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )I.Cái hứa mười năm phái mạnh quên mấtPhố nhỏ rất lâu rồi đổ bóng rêuBóng ai sau cửa còn in ngấnĐàn mưa bôi réo cọng phong linh.II.Cái hứa mười năm đỏ mắt chờEm tất cả nào ngờ cthị xã bá vơGiọt nước đôi mắt như thế nào trong trí nhớCall bởi diệu xứ của tuổi thơ.III.Em cởi bài bác ca mặc vào kỉ niệmMà quên sở hữu nút ít cthị xã yêu thương nhauMười năm lỡ hứa mưa bong bóngEm giấu vào tyên ổn giọt nhiệm mầu.-(*) Cảm tác tự bài bác thơ Đường “Thán hoa” – Đỗ Mục.

◦◦◊◦◦

HÓA THÂNAnh không viết về trăng nữaAnh ko viết về hoa nữaViết hoài viết mãi cũng mỏi tayAnh viết về tối nayÁo em tiến thưởng tất yếu không nặng nề hiểulúc nắng và nóng hoàng hoa đổ xô mặt sông TiềnChân em white như mây vờn nông nổiĐong đưa một khoảng tầm ttránh xanh lơCon nhấp lên xuống chao qua đồng hồ đeo tay vỡ lẽ lởTình yêu nlỗi sét nổ bình khá...Xác thân còn ngulặng vẹnAnh ôm em tạ ơn điều huyễn mộngAnh vẽ hình “nuy” đến em sinh sống cùng với thời hạn...Rồi anh hóa thành vàngAnh trở thành xanhAnh trở thành đóm mực bên trên đụn ngực hoang vu.

◦◦◊◦◦

VƯỜN ĐỊA ĐÀNG KHÔNG HỀ CÓ TÁOChúa sinh sản E-va trường đoản cú xương sườn A-đamNhưng ngài hớ hênh tâm địa bọn bà một cõi tinc linhVườn địa đàng không thể gồm táoChỉ bao gồm lửa với rơmTắm gội hồng nai lưng vào mưa mối cung cấp chớp bể (1)A-đam hồn nhiên gầm qua sáu cõiHào khí anh hùng hớp mất E-vaNàng xẻ vào lòng A-đamTự nhiên nlỗi bài bác thơ vào miệng thi nhânNhỏng mẹ yêu bé thú vui răng sữa“Tạ ơn Chúa có nữ giới mang lại mang đến taChúng ta mang đến chạm chán ngài thổ lộ trọng điểm tư”A-đam tưởng ngàng trong lời đáp E-va:“Được chừng nào giỏi chừng nấy!Sao chúng bản thân không học tập bác bỏ Phan Khôi”Nhưng chúa ko nkhiến thơ nhỏng nữ tưởngNgài bình thản qua áo khoác trăng trong......“Chúng bé béo lên thân ttách cao biển lớn rộngNên không còn trực thuộc về ngàiLượng cả bao dong hay tiết tưới địa điểm nàyTùy ngài định liệu”Chúa cả cười nlỗi mây vờn sóng nổi:“Mười dặm hồng è bi hoan li hợpHà tất lắm lời cthị xã ân nghĩa cùng với nhân duyên”...Còn quả hãng apple thì sao?Chúa ao ước giấu bạn mẩu truyện hớ hênh.-(1) “Ơi! Con sông dạt dào nlỗi lòng mẹ. Chsống bịt bé trải qua chớp bể mưa nguồn” - Khúc Hát Sông Quê - Nhạc: Nguyễn Trọng Tạo - Thơ: Lê Huy Mậu. Thể hiện: Ca sĩ Anh Thơ.

◦◦◊◦◦

NIÊM LUẬT (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang )Niêm biện pháp đắp xương mang lại thơ trực tiếp dáng vẻ ngườiLuật loại bỏ rồi thơ tựa vào đâuLục chén bát ko thành câu sáu támTứ xuất xắc nghứa hẹn lòng ói máu tươiBốn câu năm chữ ảm đạm vui lạc lõngThi sĩ ngủ vùi sặc sụa sayThương trung tâm một đoạn tìnhTđọng tốt thay đổi lục bát ôm hônThơ tựa vào lòng biển khơi cả tình nhânTrung chuyển cuộc sống qua phần đa chặng gian truânThơ vì niêm quy định mà phá bỏ nguyên lý niêmKhông tựa vào đâu bắt đầu chính là thơNhư cánh én liệng lách vào mất hútRơi lại lòng tín đồ một khoảng tầm êm êm.

◦◦◊◦◦

LÀM SAO (tặng kèm Thu Hà) Rồi thì thi hứng bay đâuLàm sao vẽ lại chiếc màu nkhiến thơ Anh không đi hết cuộc đờiThơ yêu thương đang lội lặn vào rong rêu Màu xanh thu tdiệt mắt mèoMàu hồng nhộn nhạo ôm eo mặt hồ Sen không đến độ vào mùaVài nhỏ cá nhí chạy ùa vào tlặng Sóng tròn ghế đá linc dinhEm mỉm cười rúc rích cho tình tứ rung Tình nhân ơi hỡi tình nhânChỉ ý muốn đánh đủ một phần tình thương Tình yêu ơi ỡi tình yêuThi nhân trót yêu cầu đều điều rối ren Cũng là khoảng thời gian ngắn yếu ớt mềmVà nhan sắc ấy bỏ thêm mủi lòng Bài thơ dòng thunghỉ ngơi chỉ hồngSo le cọng ngắn thêm ghi nhớ mong mỏi cọng dài (1) Trái tim chẳng cần phân tách haiChia năm chia bảy chia hoài không còn đâu! Nắm tay hỏi mang ông trờiLàm sao yêu thương hết những người dân đáng yêu.-(1) “Sâm si mê hạnh thái. Tả hữu lưu lại đưa ra. Yểu điệu thục thiếu phụ. Ngụ mị cầu chi” - Quan Thư - Kinch Thi.

◦◦◊◦◦

KHÔNG ĐỀ 4 (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) Ni cô ngụ ngơi nghỉ trong chùaTâm hồn bay bướm xoay tua mấy vòng Lời kinh kéo cọng dây thunBốn phương Phật tử ùn ùn chạy vô Hò lơ hò lớ hò lờLôi câu tởm Phật đắp bờ ngăn sông Tdragon cây nuôi thỏ đào hầmEm với diệu đế chia phần mang lại anh Anh mang thần lực ttách sinhCài hoa lên mái đầu tình óng a Ừ thì em new hai baXa anh một quãng đã tà tịch dương Ừ thì trót một đợt thươngMột viên ngói bể trên đường trải qua Năm năm cắt khía cạnh giang hàDa nhăn thêm chút ít mặn nhưng bao gồm dulặng Người xưa nói bến đậu thuyềnCon chlặng đậu ngơi nghỉ sản phẩm hiên bay vù. Làm thơ đã trót lu buQuàng thêm lục chén không ngốc cũng khờ Mắt quan sát sáu tám bơ vơKhông sao cầm được fan ơi, nỗi lòng Ừ thì lục chén bát truyền nhânSợ gì gồm đang tmùi hương lầm fan ta Bé xiu mẫu cthị trấn tài hoaChỉ hy vọng gánh được mưa với bão giông Để hồn Nguyễn Bính chạy rôngBắn bi cùng với ttốt mục đồng nhàn rỗi.

◦◦◊◦◦

DÂNG Lạy thầy từ tạ dung nhanThế gian xếp yên nhì mặt hàng giấy bông (1) Lạy thầy tỉ muội tay khôngDâng thầy bốn mhình ảnh xương gồng tất cả gân.-(1) Bài thơ được cảm tác Lúc tôi ngụ viếng một ngôi cvào hùa. Đường lên ca tòng, nhì sản phẩm hoa Bông Giấy khôn cùng đẹp mắt. Hôm ấy diễn ra buổi lễ quy y của nhị cô nàng.

◦◦◊◦◦

TẠ (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) (Thơ viết cho người một chữ “tạ” mà lại thôi)Tạ ơn trời chưa bỏ anh vị trí cống rãnhCòn gồm ngày thấy được ánh dương quangNgỡ câu thơ hai sản phẩm lụy nhỏMột trận cười cợt sấm vỗ cung thươngEm có thương anh đơm hào tình bằng song môi mọngNhèo nhẹo tiếng cười cợt, cánh cửa trốn tìm kiếm nhau.Tạ ơn ttách sẽ trót thương thơm anhCòn bao gồm ngày gầm thét cùng với bão giôngNắm tay Kiều cúi lạy trước Nguyễn Du: “Chữ trung tâm giữ sinh sống trong lòngTài hoa nlỗi loại hồng mao vơi tênh”Sống bị tiêu diệt giữa đời chẳng qua là cthị xã nhỏMột bài thơ cũng tán đồng với quỷ thần.

◦◦◊◦◦

PHÀM PHU – QUÂN TỬ – THÁNH NHÂNI – PHÀM PHUBiết tập hợp bạn bè, hét la thỏa thíchNốc rượu đầy tràn hào khí can vânĐêm qua dốc túi cho những người đẹpSáng ni ngái ngủ cũng cày bừa.II – QUÂN TỬA-đam ngồi chong đèn hiểu sáchE-va mỉm cười tình quyến rũ cũng bằng khôngNhan sắc gồm yêu thương chớ mê luyếnQuân tử (cũng) là bạn - biết cảnh thức giấc rnạp năng lượng đe.III – THÁNH NHÂN Em về phát âm Pho-rét-gâm (1)Chàng ngồi âm thầm nhưng mà thành thánh nhân Chạy dài không còn kiếp yêu cầu laoChẳng màng mang lại chuyện sau đây vắt nào.-(1) Forest Gump: một bộ phim truyền hình với đái tmáu thuộc tên nhưng cũng là tên gọi nhân đồ vật chính vào phyên ổn kia.

◦◦◊◦◦

TÌNH TANG BIẾN HÓA (Thể hiện: Nghệ sĩ Ngọc Sang ) Anh ngồi nặn mãi câu thơQuanh đi luẩn quẩn lại những tờ thư xưa Cái thời lục bát nắng mưaHoa thơm cỏ lẩn thẩn còn chưa bén mùi Thơ tình lắm mắt nhiều môiBùa tình vẽ mãi cho hồi mất thiêng. Lạy ttách ví như được cuồng điênNàng thơ nghỉ ngơi lại đừng biền biệt xa Buồn vui nhoáng chốc thôi màVáy hồng tươm nắng và nóng chớ cà rỡn anh Hkhông nhiều luồng thi hứng thơm nồngVận công xóa sạch lối mòn thói quen.Lục chén mấy lần tmùi hương phát âm hoài cũng chánCâu chữ ngày xưa gởi lại đến trời Thơ giỏi chỉ viết một lầnDùng theo lối cũ vẫn thành phân phối rongDẫu bao gồm mòn chơn nghĩa ca hạ giớiNgười thiết lập ngán ngđộ ẩm đường nét thân quenLục chén từ bỏ phía trên trùm chăn uống mộng ảoTđọng tốt ngược mẫu tàu tdiệt đồ vật bayCơ khí vào thơ gầm mang đến rơi chữBiến hóa hình thù thiết yếu Gọi tênMột cuộc ngôi trường chinch ko nên đích đếnMột cuộc trường chinc vô hạn không thờiAnh gồm yêu em dám nắm thơ vào sa mạcKhắc hạt cat kim cương mỹ lệ nhẵn hình em.